Mục tiêu của nghiên cứu này là khám phá mối quan hệ giữa tiêu thụ năng lượng tái tạo (REC) và phát thải khí nhà kính (GHG) tại Việt Nam, trong sựliên hệ với hai biến số kinh tế xã hội là dân s ố (POP) và vốn đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI). Nghiên cứu áp dụng cách tiếp cận phân tích chuỗi thời gian, với nguồn số liệu được thu thập và xử lý từ tổ chức Ngân hàng thế giới (WB) trong giai đoạn 1990 – 2021. Mô hình phân tích định lượng phù hợp được lựa chọn là mô hình tự hồi quy phân phối trễ (ARDL). Kết quả kiểm định đường bao (Bounds test) cho thấy tính đồng liên kết xuất hiện trong cả hai mô hình ARDL hồi quy đối với biến lô-ga-rít cơ số e tiêu thụ năng lượng tái tạo và lô-ga-rít cơ số e phát thải khí nhà kính (LnREC và LnGHG), tức là tồn tại mối liên hệ (cân bằng) dài hạn giữa REC và GHG, cũng như giữa chúng với các biến giải thích POP và FDI. Về mối quan hệ nhân quả, bằng việc sử dụng các Kiểm định t và Kiểm định F (kiểm định Wald) đối với các tham số được lượng trong các phương trình tổng quát và phương trình sửa lỗi. Kết quả cho thấy mối quan hệ nhân quả giữa REC và GHG tồn tại hai chiều trong ngắn hạn, nhưng không tồn tại trong dài hạn với bất kỳ hình thức nào.
Từ khóa: Tiêu thụ năng lượng tái tạo; phát thải khí nhà kính; mô hình ARDL; Việt Nam